raw written… alone.. helpless.. bewildered..
***
Sóng vỗ
Lỗ chỗ mặt đá sóng tràn ướt
Lướt thướt qua rãnh kẽ
Sóng giận tung đá
Mồ hôi từ mặt đá túa triền miên
Động tiếng sóng ấy xô
Đá trơ đáp từng hồi lặng lẽ
Ì ục bọt nước tràn qua rãnh kẽ
Bí mật từng lời
Ngác ngơ
Gió lạnh thấm da
Biển đục ngầu thấm mắt
Khóc cho cái vô biên chơ vơ
Sóng tung lên không trung con quái vật
Nó sáng lên trong nắng gắt
Khoảnh khắc
Mắt to lồi mọng nước
Hồng và trong như hạt lựu chín
Nó đẹp lắm
Có ai thấy không?
Tôi giận tôi giận tôi
Tôi giận tôi giận biển
Sao cứ để sóng ướt trào qua những khe đen sâu của đá trơ?
Mà chảy mãi mãi?
15/12/07
Nỉ non ^.^